Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời... là chuyện đó đây
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông uýnh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ "bà"
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian !!!
Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng "trượng phu."
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng "ngầu"như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi bị gạt lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi! thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thân tàn đi rong.
Một lòng thờ dzợ sắt son,
Cho tròn chử Sợ , mới là Đàn Ông
Sợ vợ thì được sống lâu
Để vợ trên đầu trường sinh bất lão
Tủi thân cho kiếp làm trai
Tục truyền vơ gọi chồng thưa
Bẫm bà cơm nước anh vừa nấu xong
Miệng cười duyên dáng môi hồng
Anh kưng em quá mà lòng em vui
Tủi thân đêm vắng ngậm ngùi
Vơ gát chân trái thân tui mõi mòn
Đêm đêm vợ ngáy thảnh thơi
Thạn tôi lanh lẽo mưa rơi thãm lòng .
Kiếp này lỡ được làm chồng ..
Kiếp sau tôi nguyện 1 lòng da. thưa
Mấy girl đọc rồi đừng có lấy đó làm gương mà được đằng chân lưng đằng đầu nha.
Coi nà, lời của Sky đó
Đàn ông " cụ trột " trong nhà !
Đàn bà là đám thì là rau thơm !
Đưa bát mà chẳng lấy cơm !
Còn ngang , còn bướng vỡ " nơm " ra liền !
:hehe